Một vùng mây trắng bay đi tìm nhau
Chẳng còn thấy đâu, mắt em hoen sầu
Bình minh gọi
Anh kề bên, nụ cười nhòa nắng mai
Nghe lòng dâng tràn hạnh phúc.
Anh đi rồi.
Bình minh nơi anh trọ, chói chang ánh nắng...
Nơi em trú, yên ngủ những giọt sương
Chuyện bình thường, lá phủ màu sương
Em mong mỏi bình yên nhẹ nhàng thế
Chuyện bình thường, sao khó tìm đến thế
Để giữ gìn mãi hạnh phúc đơn sơ
Chuyện trần gian nhiều lắm những bất ngờ
Nào biết trước những gì đang đến
Nào những tổn thương, ôi... em sợ
Nên trân trọng từng phút bên anh
Sợ tình ta như nước chảy qua ghềnh
Sợ hối hả vội vàng, sợ tình hoang
Sợ tình trăng gió chán chường, bướm bay
Sợ anh thêm mối chua cay
Sầu dâng khóe mắt gai đầy tim đơn
27 xuân qua, mộng vẫn bình thường
Em 21 dặm trường mới sang
Sách vàng vừa mở sang trang
Lạy trời đừng để mực loang sách đời
Hỡi đêm ơi, đêm thật tuyệt vời
Mùa đông hết tuyết! Yêu rồi ! Trâm ơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét