Em chờ mùa thu sẽ sắp sang
Hè đi cho lá thắm nhuộm vàng
Đông đến trời mây phai màu biếc
Chồi non hé nở, phút huy hoàng
Từ độ đường yêu gãy giữa đàng
Mộng thơ ngày ấy điểm màu tang
Sầu vương trong dạ nồng môi mắt
Nay đã hai mùa yêu dở dang
Chàng hỏi rằng em đã sang ngang
Hay tình em bay giữa mây ngàn
Tháng Mười trời mưa ngày thứ tám
Một ngày kỷ niệm mới vừa sang
Giảng đường chiều nay quá mênh mang
Lối đời lặng lẽ dạo lang thang
Đôi ta như thể mây với nước
Mỗi người mỗi lối, đếm thu vàng
Ngày ấy đường yêu trót lỡ làng
Tím trời đau khổ nhuộm màu tang
Bốn bể đau thương sầu ảm đạm
Lòng em đã chết bởi yêu chàng
Nắng sớm hồng lên hong lệ khô
Tình anh e ấp bên song gầy
Ngỡ ngàng như giấc chiêm bao vậy
Trời gieo chi bạc phận hồng nhan
Còn đấy trong em bóng hình chàng
Mông thơ thôi hết tình dở dang
Mặn mà em giữ làm hành trang
Mình em dạo bước chiều bay lá
Lòng chợt bơ vơ trước thu vàng
Lối xưa còn vương mùi hoa sữa
Dáng người ngày ấy chàng có mang?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét