Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

Ngọc Trâm tên tự Bài Phong
Vốn rất yên ổn khuê phòng, thư hương
Bạn thương bằng hữu bốn phương
Gom mây góp gió bình thường nên duyên
Bài Phong thích cảnh bình yên
Rồng rắn đâu khác, đâu phiền lòng ta
Thấy Rồng thân phận xa hoa
Phong đây bèo bọt cỏ hoa giữa đồng
Học vấn có cũng như không
Võ công thấp kém, chiến Rồng sao nên !
Nhớ câu ông tổ xưa khuyên
Loài gì cũng chỉ một quyền như nhau
Thấp cao nào được là bao
Cũng cùng một ruộc như nhau ấy mà !
Vậy ra ông tổ sai ha !?
Người xưa nói bậy ! Rồng là nhất nha !
Rồng giờ tiệt chủng uổng ha !
Chẳng còn bay lượn là đà trên không
Chỉ còn tiếng vọng hư không
Hổng ai nhìn thấy thiệt lòng tiếc ghê !
Hay là Phong quá nhà quê?
Mắt trần hổng thấy Rồng, Dê thế nào ?
Phong đầu óc chẳng được cao !
Hiểu sao nói vậy, nhớ Rồng thiết tha !
Nhà rồng vần vũ hải hà
Phong vân thủy hỏa thiệt là quá hay !
Ăn dưới đất, sống trên mây !
Thiệt là ngưỡng mộ. Thân này bạc sao !?
Mai này có được kiếp sau
Làm rồng một chuyến thế nào? đặng chăng ?
Tiện tay gõ được mấy vần
Văn hèn chữ mọn được vần là may!
Phong về tu tiếp nữa đây
Để mong chuyển kiếp tài hay như Rồng !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét