Ta lại cảm nữa rồi phải không?
Đọa đày thân gầy héo úa rã rời
Có chút chi mà thêm phần bỏng rát
Có vị gì nghe mằn mặn nồng cay
Phải chăng hồn ta còn vương chút đọa đày
Để thoang thoảng hương đời men đăng đắng
Sống mũi cay xè, bờ mi khép chặt
Theo suối lòng chảy ngược trở về đâu?
Những đoạn trường, lối ngõ bể dâu
Ôi thế sự, nhân gian, đời nửa đoạn!
Ôi ta thấy bể sầu vô bờ bến
Buồn theo giòng suối nhỏ trở về tim
Ôi thân ta sao cứ lắm đa đoan
Phận chìm nổi, lênh đênh đời bạc mệnh
Ta lại muốn trở về miền xanh ngát
Màu nắng xanh, chải tóc dưới trăng ngà
Non xanh, cùng cốc thiết tha
Xa bao ngày tháng … để ta ốm hoài ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét