Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

EM ĐI TRẨY HỘI CHÙA HƯƠNG



Chùa Hương từ độ ngát hương mơ
Em cùng anh đi vãn cảnh chùa
Em lạc mất anh từ độ ấy
từ độ Chùa Hương ngát hương mơ…

Còn nhớ hok anh những chuyến đò
đưa ta vào đất Phật nên thơ
thuyền nan tay lái từ bến Đục
xuôi mái dòng xanh Yến lững lơ

Một nhịp cầu tre vắt suối xanh
mấy chùm hoa gạo điểm đầu cành
mấy gian nhà lá trông ngang suối
tô sắc hang Sơn Thủy Hữu Tình

Đã thoáng, xa nghe mõ Đền Trình
Vang khu Rừng Cấm thoáng lặng thinh
thuyền nan nhẹ lướt trong mây khói
đã nghe sương khói quyện bên mình

Sớm ấy màu trời đắm sắc mây
Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy
Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ
Nghiêng xuống làn rêu một lối đầy ( by Xuân Diệu)

Đường tới Thiên Đàng dốc cheo leo
Nữ nhi, xoải gối, mím môi… trèo
ngỡ trong giây phút… lìa trần thế
thoang thoáng lưng trời tiếng gió reo

Âm Ti quay lại tận cùng xa
Đói, mệt nhưng miệng em vẫn ca:
Bà cô trông thấy thằng la tát
(Nam mô quan thế âm bồ tát )
A di đà phật, miệng ngân nga.

A di đà -- mệt ! Núi Tuyết ơi !
sao đứng chênh vênh giữa lưng trời
từ đây đến đó còn bao đoạn
hơi sức nhỏ này seo tới nơi ?

Thoảng nghe khe núi vọng tiếng cười
Em bước vội vàng tới tận nơi
A di đà - đẹp ! Ôi đẹp thế !
Bao chàng công tử mùa xuân tươi.

Chống gậy trèo non, dạo cõi này
hỏi rằng duyên nợ thế nào đây ?
Giai Oan hồn nặng màu trần thế
Vi vu lả lướt với gió mây.

Cứ ngỡ hồn em thoát sang Tây
Xác còn vương lại nước non này
Lọt vào sơn động tràn hương khói
Em không tụng, niệm và ăn chay.

Lại nghĩ: Thánh Hiền vẫn nơi đây
Hũ Gạo ngày xưa vẫn cứ đầy
nước Thánh chảy ra từ Sữa Mẹ
nuôi Cô, nuôi Cậu bấy lâu nay. (mẹ em bảo thế chứ em hok biết)

Bởi thế lòng em vẫn cứ tin
Quan Âm Bồ Tát vẫn mải …nhìn
Nên trèo, nên vượt lên cao nữa
Trên động Thiên Trù rộn tiếng chim.

Từ đỉnh Bảo Đài em làm thơ
Trông xuống dòng xanh Yến lững lơ
Dáng ai như núi Hình Bồng ấy
Đứng giữa trời xanh bóng chẳng mờ.

Muôn ngàn chân bước gậy đưa
Vai mang lộc thánh, mắt ngơ ngẩn đường
Ngàn cành hoa thắm tỏa hương
Vài trăm vũng lội còn vương dấu giày
Ai về thăm Hội năm nay
Đường trần chen bước nơi này thiên thai:

Xa rồi chốn núi thần tiên
Mà seo em thấy bao niềm ngẩn ngơ
rừng mơ, núi đá, gương hồ
gió reo thổi lộng vườn thơ hương đầy

Niềm vui trẩy Hội hôm nay
Gói trong hành lý : về đầy túi Mơ

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

SƠN NỮ

Hỡi cô sơn nữ má đào
Chè cô xanh lá, lá nào cũng xanh
Cô vui vui chốn hà thành
Tôi lên Mường Mán thành anh Mán Mường
Ngơ ngơ ngác ngác cô thương?
Hay cô cô vẫn thường đùa thế thôi
Yêu cô sơn nữ mất rồi
Chè tay tôi hái, tay tôi hái chè
Tôi đi đi giữa nắng hè
Tìm cô Sơn Nữ hái chè tôi thương

NHỚ

Thịt gà, xôi gấc, đàn bà
Dùng ba thứ đó phải là bằng tay .
Anh Nguyễn này rất là hay
Trong ba thứ ấy anh hay thứ nào
Giờ anh cao nhớn phỏng phao
Nhưng sống ở tận miền cao hữu tình
Nữ em dẫu có ý tình
Đêm ngày mong nhớ 1 mình anh thôi 
Biết rằng anh thích ăn xôi
Năm nghìn một nắm anh xơi liền liền
Gà đồi anh oánh liên miên
Quán đặc sản chém bao tiền của anh
Đàn bà liệu anh có sành 
Tứ thơ bay bổng anh dành cho ai
Nếu mai dẫu rõ hình hài
Nữ em vẫn sẽ 1, 2 mong chờ.

MONG

Hỡi cô Sơn nữ kia ơi
Giờ tôi mới đọc đôi lời của cô
Tôi chàng trai trẻ ngây ngô
Bước chân vào chốn giang hồ chưa lâu
Đường đời đâu biết bể dâu
Ái tình đâu hiểu nông sâu thế lào
Hằng ngày bước thấp bước cao
Nhiều đêm nằm mộng gầy hao cô à
Thương chàng trai trẻ thật thà
Tình tôi, cô chớ mang ra nô đùa
Đừng đem rao bán rao mua
Đừng phân người thắng kẻ thua, được gì
Ngại lời, sợ giận, thôi thì
Mong cô hãy nói điều gì làm tin 

ĐỢI

Nữ em tình cảm chân thành
Chờ đợi, mong nhớ em dành cho anh
Khác anh trai chốn thị thành
Giỏi giang, ngoan ngoãn, nhà lành sinh ra
Anh tuy khắp chốn bôn ba
Tệ nạn, nghiện hút ko va vào người 
Em đây phục lắm anh ơi
Từng giây từng phút đợi thời gặp anh
Sao anh cứ mãi quẩn quanh
Non cao chốn ấy ko nhanh mà về
Thị thành dẫu lắm nhiêu khê
Vẫn có Sơn Nữ nguyện thề đợi anh 

SƯỚNG 

Được lời như cởi tấm lòng
Bao nhiêu tình cảm chờ mong em dành
Thì anh cũng rất chân thành
Chim trời thoáng thấy đất lành, dừng chân
Từ nay có chốn dung thân
Có người em gái ân cần ở bên
Chẳng còn vò võ mỗi đêm
Chẳng còn thổn thức bên thềm, gọi trăng
Em ơi có thấy chị Hằng
Dường như cũng khoái cái thằng Cuội kia
Mong tình đừng sớm chia lìa
Sang tuần anh hứa sẽ về bên em

CẢM ƠN

Đã từng lưu giữ câu thề
Đã mòn bãi cỏ con đê đầu làng
Đã nằm dưới gốc cây bàng
Đã suýt tý nữa....họ hàng của nhau.

Tại sao em nỡ quên mau
Tại sao em nỡ nhuộm màu tình anh
Tại sao Anh Nguyễn tranh giành
Tại sao câu hỏi ....mong manh...nửa vời

Thôi thì đổ lỗi ông Trời
Thôi thì quên hết những lời dối gian
Thôi thì ....không có làng nhàng
Thôi thì...may mắn đỡ tàn thân anh.

Cảm ơn Anh Nguyễn lanh chanh
Cảm ơn Anh Nguyễn tan tành hộ tôi
Cảm ơn ko nói nên lời
Cảm ơn Sơn Nữ chia đôi cuộc tình.

TÌNH TAY BA

Sơn nữ chỉ một mà thôi
Làm sao có thể chia đôi bây giờ
Làm sao học được chữ ngờ
Làm sao đòi hỏi ai chờ đợi ai

Tình nào rồi chẳng phôi phai
Để rồi ngày ngắn đêm dài, biết đâu
Sau này lỡ gặp mặt nhau
Còn ai nhớ đến những câu bông đùa

KHÔNG DÁM

Anh Ji nổi tiếng khắp vườn
Cua rơ lạng lách như điên đấy mà
Nhà gần chẳng cách bao xa
Dê sồm tuổi ấy anh chui ra với đời
Đi đâu cũng chất dân chơi
X Y sành sỏi thơ vui kinh hoàng
Em đọc đã thấy hoang mang
Ngoài đời cũng thấy ngang tàng quá thôi
Đầu anh trọc lốc bình vôi 
Đi xe pơ ét (pờ éc sắc ét nó là PS) lả lơi phố phường
Đèo thêm cái tính ương ương
Nghĩ tới đã sợ sao thương hả giời
Vì em sợ lắm dân chơi
Thấy anh, em giãy đỉa vôi ko bằng
Em đây chỉ muốn thưởng trăng
Cùng với Anh Nguyễn trẻ măng, mát, lành 

CAY

Biết rằng nào phải ganh đua
Biết rằng nào phải được thua ái tình
Biết rằng tình bạn chúng mình
Biết rằng có lúc rập rình oánh nhau

Nhưng lòng vẫn thấy đớn đau
Nhưng tình vẫn hận trước sau ko tròn
Nhưng thôi mặc kệ mỏi mòn
Nhưng thôi đành phải ngậm hòn làm vui.

XOÁY

Nghe chưa hả cái ông Ji
Sơn nữ giờ đã bi bi ông rồi
Nàng ấy giờ đã khoái tôi
Biết điều ông hãy mau ngồi xa ra
Đừng có ngồi xát lân la
Đừng có ong bướm con gà con kê
Liệu hồn đừng có thả dê
Thấy sơn nữ đẹp mà bê vô buồng
Đường tình giờ đã phân luồng
Từ nay sơn nữ vô chuồng của tui

BIẾT THẾ LÀ TỐT 

Anh Ji nghĩ thế phải rồi
Tình ái đâu thể chia đôi tranh giành
Nữ em vốn rất hiền lành
Chung thuỷ son sắt với anh Nguyễn rồi
Anh Nguyễn tính chẳng ham chơi
Lô đề cờ bạc(có chơi nhưng lại) ko xơi bao giờ
Anh Ji lại quá thờ ơ
Chẳng thèm tâm sự hàng giờ với em
Rượu chè anh chẳng kiêng kem
Lô đề cờ bạc anh đem bán nhà 
Lại thêm cái tội ba hoa
Gặp em nào cũng muốn xoa khắp người 
Em đây sợ lắm anh ơi
Hứa, thề, đảm bảo toàn lời đầu môi
Nữ em đã quyết định rồi
Chỉ mình anh Nguyễn, không dời 1 giây.

NHƯỜNG

Thôi thì Anh Nguyễn chanh lanh
Thôi thì nhường nó cho lành em ơi
Thôi thì Sơn Nữ đã mời
Thôi thì Anh Nguyễn có lời cùng Ji

Nhường đi cho đỡ thị phi
Nhường đi để đỡ so bì với nhau
Nhường đi để đỡ đánh nhau
Nhường đi để đỡ muộn sầu....vì em

THÌ NHƯỜNG

Thì nhường nào có sao đâu
Thì nhường cho Nguyễn cái...bầu Nữ mang
Thì nhường cho thật đàng hoàng
Thì nhường tất cả, lọt xàng xuống nia

Xin Nguyễn đừng có uống bia
Xin Nguyễn đừng có chía lia cô nào
Xin Nguyễn đáng mặt anh hào
Xin Nguyễn nuôi giọt máu đào của tôi.

HÀNG XÓM

Nghe xong thằng Nguyễn chạy rồi
Nghe xong thằng Nguyễn máu nhồi vào tim
Nghe xong Hàng Xóm đi tìm
Nguyễn ơi Nguyễn hỡi mày......chìm nơi đâu

CHỬI

Cuộc đời ai học chữ ngờ
Con người bản tính bao giờ đổi thay
Ji kia đích thị dân gay
Chân tay ẻo lả mặt dày như mo
Nên Ji mới dám hô to
Ăn điêu nói khoác hay ho nỗi gì
Gay thế thì làm được chi
Đến gần chẳng nổi nói gì ái ân
Nữ chưa tay nắm một lần
Nghĩ thôi đã thấy đôi chân run rồi
Ji kia ko biết ăn xôi
Ji kia ko biết núi đồi thấp cao
Chẳng thể so sánh anh hào
Chẳng thể mang đến máu đào cho ai
Vậy nên ko muốn tiếng tai
Phải sống cho thẳng, 1, 2 rõ ràng.

KHUYÊN

Em đã bảo với Nữ rồi
Chúng mình phải...để nó thôi em à
Hãy nên suy nghĩ sâu xa
Dù gì thì nó cũng là...của em
Nữ nghe lòng cũng thấy mềm
Còn em buồn chẳng nói thêm câu nào
Thôi đành tỏ mặt anh hào
Chấp nhận giữ giọt máu đào của anh
Mười ngày chín tháng qua nhanh
Oe oe đứa bé tòi nhanh ra ngoài
Em xin đặt nó là Bồi
Ji mau đến nhận đi thôi đợi gì

PHẬN

Thân em ván đã đóng thuyền
Dỡ ra đóng lại được thuyền to hơn
Cớ gì mấy chuyện cỏn con
Miệng lưỡi nhân thế chẳng mòn lòng em
Đứng thẳng cho thiên hạ xem
Đạp bằng dư luận chẳng thèm quan tâm
Tình này sẽ mãi ân cần
Yêu, thương, sầu, hận cho cân lòng mình.

BẢO

Nguyễn ơi em bảo Nguyễn này
Em đã suy nghĩ 1 ngày 1 đêm
Cu Bồi máu mủ của em
Với anh nước lã, nên em cũng đành
Chấp nhận chung sống bên anh
Nếu anh ko oánh, ko hành tỏi em
Thời gian trôi, rồi anh xem
Khi cu Bồi biết ăn kem Tràng Tiền 
Một ngày 2 bữa khoai chiên
Giống anh quá thể , phát điên anh mừng
Anh sẽ mở tiệc tưng bừng
Rồi van em hãy xin đừng xa anh
Xin đừng lòng dạ héo hanh
Cu Bồi đích thị con anh em à

CON ANH

Nữ em chớ có muộn phiền
Cu Bồi nhìn mặt chữ điền giống anh
Trán cao đôi mắt tinh ranh
Tai to, miệng rộng rõ rành tướng quan
Cu Bồi lại rất là ngoan
Từ nhỏ đã biết lo toan việc nhà
Biết tiêu tiền giúp mẹ cha
Biết đi kưa gái làng xa cho lành
Lô đề cờ bạc cũng rành
Sao mà nó lại giống anh thế này
Thế thì chẳng chóng thì chày
Lớn lên ắt sẽ có ngày…làm quan