Thăm phong nhé dừng đôi chân đã mỏi
Cảnh đẹp xưa chợt nhòa theo mắt dõi
Mà câu thơ, con chữ đến xao lòng
Bao năm trôi mình người ấy ruổi rong
Giang hồ sóng gió bao chuyện lành dữ
Những lúc buồn có nhớ về lối cũ
Mảnh trăng treo vẫn còn đó đến giờ
Bao năm trôi phong Nhi vẫn đợi chờ
Màu áo trắng trong rừng sâu cách biệt
Mối tình nồng với bao nhiêu day dứt
Vời vợi phương trời nào biết có gặp nhau
Chuyện ngày xưa xin gửi lại đôi dòng
Thắp ngọn nến, rươu vang, màu áo trắng
Gặp vần thơ ấm nồng như giọt nắng
Cũng là duyên tri ngộ phải không anh
Nếu một mai tiếng sét ấy qua nhanh
Xin đừng giận mà thương nhiều thôi nhé
Những buồn vui giữa đường đời chia sẻ
Là chút tình thương mến tặng cho nhau
Những lúc buồn có nhớ về lối cũ
Mảnh trăng treo vẫn còn đó đến giờ
Bao năm trôi phong Nhi vẫn đợi chờ
Màu áo trắng trong rừng sâu cách biệt
Mối tình nồng với bao nhiêu day dứt
Vời vợi phương trời nào biết có gặp nhau
Chuyện ngày xưa xin gửi lại đôi dòng
Thắp ngọn nến, rươu vang, màu áo trắng
Gặp vần thơ ấm nồng như giọt nắng
Cũng là duyên tri ngộ phải không anh
Nếu một mai tiếng sét ấy qua nhanh
Xin đừng giận mà thương nhiều thôi nhé
Những buồn vui giữa đường đời chia sẻ
Là chút tình thương mến tặng cho nhau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét