Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

Em đã trốn, trốn vào trong men đắng
Để không buồn những lúc vắng bóng anh
Và giấu mình rằng tình rất mong manh
Anh sẽ đi, và xa em mãi mãi
Chỉ còn đây trái tim em khờ dại
Cứ nhớ anh nhớ đến thắt ruột gan
Cạn chén nồng quên sầu muộn thế gian
Nhưng chẳng thể quên anh dù một phút
Để nỗi nhớ giết tim em từng chút
Khi anh đi, đi, đi mãi không về
Em đợi chờ từng ngày vắng lê thê..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét