Song mây lẻ bóng khơi nguồn yêu xưa
Hôm nay gió đã đổi mùa
Cho em lành lạnh giữa khuya vắng người
Giơ tay hứng hạt mưa rơi
Giọt mưa thấm ướt nửa hồn phong ba
Chân trời mây phủ thu lòa
Dáng hoa vẫn chẳng nhạt nhòa trong anh
Tin yêu cũng chỉ màu xanh
Chưa thay màu áo mà thành hoang vu
Lòng in màu sắc trời thu
Mà anh nợ nước mịt mù trong sương
Tình yêu nào đến cuối đường
Lỡ duyên xa cách dặm trường gió mây
Em mang nỗi nhớ đong đầy
Xây thành phong kín heo may riêng mình
Chưa thay màu áo mà thành hoang vu
Lòng in màu sắc trời thu
Mà anh nợ nước mịt mù trong sương
Tình yêu nào đến cuối đường
Lỡ duyên xa cách dặm trường gió mây
Em mang nỗi nhớ đong đầy
Xây thành phong kín heo may riêng mình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét