Chị gái nhà bên chẳng lấy chồng
Hai sáu xuân rồi vẫn nằm không
Đàn ông có vợ nhìn theo ...tiếc
Mỗi lần Chị qua xóm lại đông
Hôm nay Chị bảo lại nhà chơi
Trà thuốc tận tay Chị rót mời
Đôi ba câu chuyện cùng tâm sự
Chị khiến đứa em dạ rối bời
Chị chị em em, nghĩ cũng tình
Em ngồi bên chị nghĩ linh tinh
Thoảng hương con gái đê mê quá
Hơi thở làn da, thoáng giật mình
Chị ngồi tựa ghế dáng lặng thinh
Còn em dằn vặt nỗi thân mình
Cớ sao chị trở nên lạ vậy
Có phải đêm qua chị nhớ mình ?
Ngày mai cưới Chị mất rồi
Gọi thằng em lại, Chị ngồi Chị thưa
Thôi từ mai hết mây mưa
Thương em chị khóc, tồ tồ nãy thôi
Năm nay chị cũng già rồi
Sắp gần ba chục, xuân thôi chẳng còn...
Cái thời con gái sắt son,
Dành cho em cả, Chị còn gì đâu
Rồi mai Chị sẽ làm dâu
"Mà trong đời Chị là lần đầu tiên"
Chồng Chị nhà tận Long Biên
Nghe đâu lắm của nhiều xiền, dân chơi
Chị thương em Chị mà thôi
"Mai này muốn gặp có mà được đâu"
Mong em chớ mãi buồn rầu
Ngày đừng ngóng Chị, canh thâu đừng chờ
Cửa buồng đừng có khép hờ
Đêm nằm gió lạnh, sương mờ, trăng khêu
Đừng nghe dục tiếng chim kêu
Đừng nghe chăn ghẹo, gối trêu hững hờ
Cũng đừng có mãi ngây thơ
Sau này chắc chẳng bao giờ gặp nhau
Đừng ra đứng đợi chân cầu
Áo hồng thấy bóng tưởng đâu Chị về
Hôm nay em hãy no nê
Của em cả đấy, vỗ về Chị đi
Ngày mai sau lễ vu qui
Tình em nghĩa Chị còn gì nữa không
Thư Gửi Chị sau một năm xa cách
Em xa Hà Nội chắc lâu
Hôm vui cưới Chị, hôm sau…em chuồn
Nào phải đi bán đi buôn
Rong chơi đất khách, quên buồn Chị ôi.
Lạng Giang chốn ấy xa xôi
Mỗi lần nhớ Chị em ngồi bờ sông
Chiều chiều nước chảy xuôi dòng
Nửa thương Hà Nội, nửa không muốn về
Em cầm cái ví La coste
"Kỷ vật hôm Chị trúng đề chị cho"
Từ ngày vắng Chị chăm lo
Em, cùng cái ví gày gò bao nhiêu
Chiều nay như mọi buổi chiều
Bờ sông bộ mặt đăm chiêu em ngồi
Vậy là ngót một năm rồi
Mình em xuôi ngược nổi trôi dòng đời
Mai là tết sẽ đến rồi
Chồng con Chị bận, thì thôi nhớ gì
Một năm bao thứ khác đi
Một năm xa Chị bởi vì..phải xa
Thêm tuổi em sẽ thêm già
"Nhưng so với Chị vẫn là trẻ hơn"
Chắc là sẽ chẳng dỗi hờn
Chẳng còn thích ngắm mưa chiều liêu xiêu
Em giờ đã khác bao nhiêu
Mà em đã có người yêu Chị nè
Cô ấy dân tộc Mường Tè
Em quen cái buổi tắm khe trên nguồn.
Từ ngày có bạn bớt buồn
Bớt nhớ tới Chị bớt luôn nhớ nhà
Chẳng còn ham thích la cà
Ngày ngày em chỉ ở nhà, em chơi
Hôm nay buồn lắm Chị ơi
Mai tết lại đến tuổi đời lại tăng..
Lá thư gửi Chị mong rằng…
Có chồng Chị chớ quên…thằng em nha
Hôm nay em trở lại nhà
Em về thăm chị đã xa bao ngày
Từ ngày tay chẳng cầm tay
Mắt không nhìn mắt, tình bay theo tình…
Ai còn qua ngõ nhà mình
Ai còn nhớ đến ân tình lúc xưa
Ra riêng, trời chẳng đổ mưa
Chị ơi tháng ấy …ngày xưa…bây giờ ?
Giữa trưa trời nắng mộng mơ
Gió nương theo gió vần thơ năm nào
Gặp em, chị kiệm lời chào
Trong đôi mắt chị, em nào thấy em
Hẫng lòng, thức trắng thâu đêm
Mong đời chị mãi êm đềm về sau
Dối lòng mình bước qua nhau
Chách ai, ai chách còn đâu, chách gì ?
Tạ từ chào chị, em đi
Em đi trốn mối tình si riêng mình
Em đi trốn một cuộc tình
Thắp hương thờ một bóng hình trong tim
Đồi chiều tím sắc hoa sim
Ai hay cho một cánh chim lẻ bầy
Hắt hiu ngọn cỏ lá cây
Rừng xanh nối tiếp, chân mây trải dài
Chị ơi vương sợi tơ tình
Ngàn năm thôi lỡ tình mình chia đôi !!
Chị ơi phố thị xa xôi
Giờ này chắc Chị đương ngồi buôn dưa
Thời gian mấy chốc thoi đưa
Bên em nắng rát, bên mưa mặc lòng
Sáng nay thấy luống cải ngồng
Nở vàng rộ cả khúc sông sau nhà
Vô tình nắng, vô tình hoa
Vô tình ong bướm bay qua vô tình
Em ngồi đếm kiếp phù sinh
Cô đơn mà chẳng biết mình cô đơn
Bỗng dưng muốn giận muốn hờn
Muốn như con bướm đến vờn bên hoa
Ngày trôi tháng tới năm qua
Chị ơi Em tính đã là một năm
Từ lần chim cá bặt tăm
Chị ơi Chị, những đêm nằm lạnh lưng
Thèm nghe tiếng Chị gọi Cưng
Thèm ánh mắt chị đã từng nhìn Em
Bây giờ có chả, có nem
Chi ơi em biết chị thèm gì đâu.
Duyên xưa đã nhạt từ lâu
Cùng chồng Chị sống nhà lầu xe hơi
Tình xưa nghĩa cũ Chị ơi
Em xin gửi lại những lời dối gian
By Hội những người yêu thích thơ nhảm nhí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét